top of page

Sự hiện diện.

  • Writer: Thao Vu
    Thao Vu
  • Apr 18
  • 3 min read

Updated: Jun 4

Có một thời gian, mình từng hiểu việc "lớn lên" nghĩa là có ý thức và trách nhiệm với tất cả những việc mình làm, nghiêm túc nhìn nhận vấn đề và rút ra bài học cho riêng mình khi có sai lầm. Mình cũng từng tin rằng người lớn là người luôn biết "lo xa", biết lên kế hoạch, dự trù rủi ro, chuẩn bị cho mọi kịch bản tốt và xấu có thể xảy ra.


Nhưng gần đây mình nhận ra, trưởng thành, đôi khi không nằm ở việc mình đã làm được gì trong quá khứ hay đã chuẩn bị được bao nhiêu cho tương lai, mà nằm ở khả năng hiện diện trong hiện tại một cách trọn vẹn, vì đắm chìm trong quá khứ là một dạng thức của sự nuối tiếc, và hoang mang về tương lai cũng tương tự như việc sợ phải lớn, sợ phải xử lý những rủi ro hay những sự cố xảy ra.


ree

Mình từng có lúc mải miết rong đuổi công việc hay một đối tượng nào đó mà quên đi cuộc sống xung quanh đang diễn ra thế nào. Cơ thể thì ở đây, nhưng tâm trí đã chạy đến một nơi nào đó rất xa. Mình flex với mọi người về cuộc đời đầy năng lượng và mục tiêu, nhưng thực tế đó chỉ là cách mình chạy trốn khỏi những rắc rối, những mâu thuẫn do chính tâm trí mình dựng nên.


Và khi mình chọn ngồi lại để nhìn ngắm nội tâm của mình một cách chân thành: “Tại sao mình chưa bao giờ dừng lại để tự giải quyết những vấn đề của mình, để thôi vô thức cọ xát vào những vết trầy xước cũ?”


Mình bắt đầu hiện diện với chính mình nhiều hơn, tận hưởng cảm giác bình yên từ việc không làm gì, tập buông bỏ thói quen tự trách móc mỗi khi bản thân “quá rảnh rỗi”, và học cách chấp nhận khoảng lặng như một phần cần thiết của sống.


Sự hiện diện tại thời khắc hiện tại còn giúp mình sáng tỏ nhiều chân lý, mở ra nhiều góc nhìn khác trong các mối quan hệ của mình.


Mình không còn cuống cuồng đi tìm giải pháp mỗi khi ai đó gặp khó khăn, không còn nghĩ rằng mình cần "làm gì đó" để thể hiện sự quan tâm đến họ. Có những lúc, chỉ cần ngồi bên cạnh một người, thật sự có mặt với họ trong thời điểm họ bất ổn, chỉ lắng nghe mà không cần đưa ra bất kỳ lời khuyên hay hành động, đã như một cái neo nhỏ giữa lòng biển động.


ree

Mình tập thói quen hiện diện rõ ràng hơn từ những điều nhỏ xíu:


  • Tận hưởng một bữa ăn, một ly nước, một quang cảnh rất đẹp.

  • Giao tiếp bằng ánh mắt.

  • Lắng nghe mà không gật gù hay ậm ừ theo thói quen, mà thật sự mở lòng để cảm nhận những tầng ý nghĩa sâu lắng.


Những hành động rất nhỏ ấy khi được thắp sáng bằng ý thức, bằng sự hiện diện, lại trở thành những sợi chỉ âm thầm kết nối mình với thế giới, với người, và sâu nhất là với chính mình.


18/04/2025,

T.



Comments


bottom of page